1 kiểu người nhất định không nên giúp đỡ kẻo có ngày rước họa vào thân

Trong cuộc sống, ai cũng có những lúc cơ nhỡ, cần giúp đỡ. Tuy nhiên, có 1 kiểu người, dù họ có cầu cạnh nhờ cậy bạn thế nào cũng không nên giúp.


Đó chính là kiểu người vô ơn.
 
Người không biết đủ, bạn hết lần này đến lần khác cho họ, giúp đỡ họ nhưng chỉ một lần không cho, họ lập tức sẽ khó chịu với bạn. Việc gì bạn cũng nhận lời với họ, một làn từ chối họ sẽ oán bạn cả đời.
 
Bạn cần phải biết rằng, có một số người sống như loài lang sói vậy, không biết tri ân, không biết cảm ơn. Lại có một số người giống như loài rắn vậy, máu lạnh vô tình.
 
Với họ, sự tử tế của bạn chính là một viên kẹo, ăn rồi sẽ chẳng còn nữa. Còn những chỗ thiếu sót của bạn được họ xem như một hạt mầm, mọc rễ, đâm chồi, thâm căn cố đế.
 
Lại có những người không lấy tấm lòng để đáp lại tấm lòng. Họ chỉ quen với việc đòi hỏi mà quên mất cảm ơn.
 
Sự lương thiện của bạn, họ xem thành nhu nhược. Lòng tốt của bạn, họ chẳng hề cảm kích. Tất cả những việc bạn làm, họ xem như là điều hiển nhiên.
 
Trên thế giới này, có một kiểu người đáng ghê tởm nhất, đó chính là kiểu người vô ơn, vừa được giúp hôm trước, hôm sau đã quên mất ân tình.
 
Họ nhận được sự giúp đỡ từ bạn, nhận được ơn huệ từ bạn nhưng sẵn sàng phủ nhận, lấy oán báo ơn, vô tình vô nghĩa. Những người này có xu hướng tự cho mình là trung tâm và coi thường giá trị của người khác.
 
Người không biết tri ân, không biết ơn thường hi vọng người khác hi sinh cho mình, mang đến lợi ích cho mình, thích người khác giúp đỡ mình mà không muốn hồi đáp lại dù chỉ một chút. Họ lúc nào cũng tranh thủ chiếm lấy những lợi ích vụn vặt, cỏn con.
 
Người không biết tri ân luôn coi sự giúp đỡ, công sức của người khác bỏ ra là việc dĩ nhiên, hiển nhiên. Họ dễ dàng nảy sinh cảm giác oán hận, trách cứ người khác nếu họ gặp những chuyện không vừa ý mà không bao giờ quan tâm để ý đến cảm xúc của người khác.
 
Người không biết tri ân, nhất định không nên giúp đỡ. Người Trung Quốc có câu: 1 đấu gạo tạo ơn, 1 thúng gạo tạo oán.
 
Câu này có nghĩa là: Khi người khác cơ nhỡ đói khổ, chúng ta tặng họ 1 đấu gạo, họ sẽ rất biết ơn và cảm kích.
 
Nhưng nếu chúng ta thường xuyên giúp họ, cho họ nhiều hơn, rồi đến một lúc ngừng cho, họ sẽ quay ra trách móc, oán hận chúng ta và quên sạch những ân tình ta đã trao cho họ.
 
Vậy đấy, với những người vô ơn bạc nghĩa, bạn giúp đỡ họ càng nhiều sẽ mất càng nhiều. Tâm họ lạnh lùng như loài rắn, độc địa như loài lang sói.
 
Bạn càng tử tế với họ, họ càng xem thường chẳng coi bạn ra gì.
 
Người không có lòng biết ơn, nhất định không nên giúp đỡ. Bởi giúp đến cuối cùng, bạn sẽ chỉ nhận lại được sự tổn thương chứ hoàn toàn không phải là sự cảm kích hay trân trọng.
 
Chính vì thế, từ nay về sau, hãy nhìn người cho thật kỹ, muốn giúp ai cũng nên đánh giá một chút xem người đó có đáng để bạn giúp hay không.
 
Làm việc thiện là tốt, nhưng tuyệt đối không nên mù quáng và hãy làm một cách chừng mực. Bởi lòng tham con người là vô đáy, đối với những người không biết đủ, sự lương thiện của bạn sẽ có ngày làm hại chính bản thân bạn.
 
Bạn sẽ không thể gọi được một người đang giả vờ ngủ thức dậy, cũng sẽ không thể nào làm thỏa mãn được một người vô ơn và tham lam.
 
Lương thiện và nhân ái là miễn phí, nhưng nó không phải thứ đồ rẻ mạt. Lòng tốt cần sử dụng đúng người, yêu thương cần có lý trí, nên nhớ, không phải ai cũng xứng để được nhận lòng tốt và tình yêu thương.

Theo Cafebiz

Bài khác

Bài viết mới