Chuyện chửi
Xã hội mình làm ăn ngày càng khó, nhiều vấn đề bất cập (nước đang phát triển nào chả vậy) khiến mọi người căng thẳng và sẵn sàng nói những lời thô lỗ cho nhau. Nhưng mình cố gắng khác biệt nhé, cố gắng mở miệng ra là nói những từ đẹp đẽ, thơm tho, hay ho cho nhau.
To: CLB con dượng,
Vì mình thuộc 1 nhóm người Việt trẻ văn minh, đẳng cấp, sang trọng về mặt tâm hồn...dù tiền bạc sự nghiệp chưa nhiều, thì nhân cách phải lung linh cho dượng.
Chửi chính là một sự bất lực của trí tuệ. Dượng chưa thấy 2 người phương Tây, 2 người Nhật đứng chống nạnh chửi nhau bao giờ. Ngay cả ở Thái lan, Indonesia...dượng cũng không thấy. Họ chỉ tranh luận cái gì đúng, cái gì sai (what's right, what's wrong). Mình thì tranh luận ai đúng, ai sai (Who's right, who's wrong). Cái tôi lớn quá, không ai thua ai. Từ đó chửi ra đời.
Chửi là việc mình nói ngôn từ xấu xí mày là con vật này vật kia, cha mẹ mày là con này con kia, rồi lôi các bộ phận sinh dục nam nữ, hay các từ miêu tả chuyện giao hợp giao cấu...để nói. Việc chửi tay đôi, chửi đổng, chửi móc méo...dượng chỉ thấy ở Trung Quốc và Việt Nam là nhiều. Mặc quần áo chi mà suốt ngày nói mấy bộ phận cơ thể ra miệng?
Tiếng Anh, chữ "chửi" rất ít ai dùng (scold), trong khi tiếng Trung thi rất nhiều câu có chữ này (ma). Dượng so sánh trong 2 cuốn 3000 câu tiếng Anh thông dụng thì không thấy câu nào nói chữ chửi bới trong khi cuốn 1600 câu tiếng Hoa phổ thông thì tràn ngập. Tây nó bực mình, nó có chửi thề để hạ hoả, nhưng đứng chửi nhau, lên mạng chửi nhau...thì không. Nhật nó bực mình, nó nhào vô quánh 1 cái, rồi hết. Vậy đi, bực quá thì vô toilet chửi thề 1 cái, rồi thôi, lo làm lo hạc, dành thời gian cho việc khác, văn minh hơn.
Cũng đừng vào các trang mạng mà có mấy bài viết chửi bới nhé, chả có gì hay ho, đọc sẽ bị lây nhiễm cái tiêu cực của người viết, vì họ nhìn vấn đề phiến diện, cực đoan và méo mó. Việc gì dù nhỏ xíu chứ mổ xẻ ra một hồi, công kích cá nhân, biến thành đám đông hỗn loạn dù trên mạng ảo. Mình đừng tò mò đọc, hãy thấy việc đó ớn quá, bỏ qua, kiếm việc khác làm.
Mấy ông già văn hoá cũ hay chửi lắm. Mấy đứa trẻ mới tập viết cũng bắt chước mấy ông già này, suốt ngày google thông tin và cái gì cũng chửi. Thêm mấy chị biết viết lách chút cũng chửi để nổi tiếng. Còn comment thì ôi thôi, toàn chửi cho đã, vì ném đá trên mạng thì dễ do không lộ diện. Giải quyết được vấn đề không, rõ ràng là không.
Thì mình thông cảm, chửi là 1 sự bất lực của trí tuệ. Trí tuệ dùng để chứng minh, làm, giải quyết chứ không chửi. Trí tuệ mình có, mình khác. Mình cố gắng thoái khỏi văn hoá xấu xí này
" Mẹ! Mẹ ơi cô dạy
Chửi nhau là không ngoan
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi."
Còn mình đọc bài này rồi mà vẫn tham gia cộng đồng chửi ấy, thì coi bức hình minh hoạ. 2 chị mặc váy chửi nhau, vì mất gà hay mất chó gì đó. Sau luỹ tre làng, mấy ngàn năm còn quá nhiều cái cũ.
Theo TnBS